Trái ngược với tình cảnh hỗn loạn của Thu di nương, bên viện của Hạ Trì Uyển lại nhẹ nhõm hơn nhiều.
Thạch Tâm cẩn thận xoa thuốc rượu lên chân nàng, trên mặt thoáng nét vui, “Tiểu thư, lần này Thu di nương đúng là tự bê đá đập chân mình.”
“Đúng vậy.” Hạ Trì Uyển lười biếng đáp, cả đêm chạy đến phủ Đại tướng quân rồi lại vào cung, cơ thể nàng như muốn rã rời.
Nhưng điều quan trọng nhất là mọi nỗ lực của nàng đều không uổng phí.
“Tiểu thư, liệu Thu di nương có thể đẩy một người khác ra thế mạng không?” Bão Cầm lo lắng hỏi, tay vẫn chăm chú xoa bóp đầu gối còn lại cho Hạ Trì Uyển.
“Bà ta không ngu ngốc đến mức đó.” Hạ Trì Uyển lắc đầu, nàng thậm chí còn hy vọng Thu di nương sẽ làm vậy. Nếu Thu di nương dám qua mặt phụ thân, bà ta chắc chắn sẽ không thể tiếp tục giữ vị trí trong Hạ phủ.
Một tiểu thiếp được phép quản lý gia đình vốn đã là điều khó chấp nhận. Nếu không phải vì Thu di nương xuất thân từ phủ Đại tướng quân, là muội muội cùng cha khác mẹ của mẫu thân quá cố của nàng, cộng thêm sự ủng hộ từ thế gia, bà ta chẳng bao giờ có tư cách nắm quyền làm chủ gia đình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT