“Phù Nhi.” Hạ Bá Nhiên cau mày. Phù Nhi dám ngang nhiên trừng mắt với Hạ Vũ Hân trước mặt ông, vậy khi không có ai giám sát, e rằng nàng sẽ chẳng khoan dung gì với các muội muội của mình.
“Phụ thân đừng hiểu lầm, nữ nhi không có ý muốn phụ thân phải phạt thứ tỷ. Dù gì cũng là tỷ muội một nhà. Chỉ là hôm nay, vừa mới bị phạt cấm túc, nhưng sau đó tỷ ấy lại mang theo Thanh Hà đến phòng của nữ nhi nói là muốn làm lành. Tỷ ấy còn khen trà Mao Phong trong phòng nữ nhi rất ngon, muốn xin một ít để uống, bảo rằng tình cảm tỷ muội sẽ thêm gắn bó.”
Hạ Trì Uyển chớp chớp đôi mắt to tròn, hơi nghiêng đầu, vẻ mặt ngây thơ nhìn Hạ Bá Nhiên. “Nếu là đến làm lành, đáng lẽ phải là tỷ ấy mang lễ vật tặng nữ nhi, cớ sao lại hỏi xin trà Mao Phong? Sau đó, nữ nhi chợt nghĩ đến chuyện phụ thân đã phạt cấm túc đại tỷ, vậy việc tỷ ấy rời khỏi phòng là do phụ thân cho phép, hay là tỷ ấy tự ý?”
Hạ Trì Uyển năm nay mới mười bốn tuổi, ngoài nét rạng rỡ của thiếu nữ, còn có vẻ ngây thơ trong sáng của trẻ nhỏ. Đôi mắt long lanh ấy khiến Hạ Bá Nhiên cảm thấy cổ họng mình nghẹn lại.
“Nữ nhi lo mình hiểu lầm thứ tỷ, càng sợ hiểu sai ý của phụ thân, nên mới đến đây hỏi cho rõ. Mong phụ thân cho nữ nhi một lời giải đáp.”
Dù Hạ Bá Nhiên muốn bênh vực Hạ Phù Dung, nhưng trước mặt đông đủ các con, nếu ông không xử lý đúng đắn, sẽ mất uy tín. Cuối cùng, ông nghiêm mặt nói: “Phù Nhi, từ hôm nay, con không được bước ra khỏi phòng nửa bước.”
“Phụ thân…” Hạ Phù Dung lật ngược tình thế không thành, lại bị phạt thật sự. Không những không khiến Hạ Trì Uyển phải cúi đầu, mà chính nàng bị giam lỏng một tháng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT