Hạ Trì Uyển nhìn khuôn mặt bầu bĩnh hồng hào của Hạ Vũ Hân - người mà kiếp trước nàng từng thương yêu hết mực trước khi xuất giá, và cũng từng hết lòng bảo vệ sau khi xuất giá.
Chỉ vài câu đơn giản mang vẻ vô tư của Hạ Vũ Hân lại khơi gợi ác mộng mà Hạ Trì Uyển muốn quên đi.
Kiếp trước, chính vì bị Hạ Vũ Hân hỏi bất ngờ như vậy mà Hạ Trì Uyển mặt mày biến sắc, tay chân luống cuống, phạm sai lầm lớn, đổ cả bát canh nóng vào người cha. Hạ Bá Nhiên nổi trận lôi đình và cấm túc nàng một tháng.
“Ngũ muội, nếu muội muốn biết sơn tặc trông ra sao, lần sau gặp bọn chúng, muội sẽ rõ ngay thôi. Nhị tỷ năng lực có hạn, nói nhiều cũng không bằng để muội tận mắt thấy.”
Lần này, dù chuyện về bọn sơn tặc có được nhắc lại, Hạ Trì Uyển cũng không để bản thân mất bình tĩnh như trước.
Hạ Vũ Hân bĩu môi, trong lòng thầm mắng Hạ Trì Uyển. Đừng nghĩ nàng nhỏ tuổi mà không hiểu ý tứ trong lời nói. Hạ Trì Uyển vậy mà dám nguyền rủa nàng bị sơn tặc bắt cóc!
Đào di nương chạm nhẹ chân Hạ Vũ Hân, nàng lập tức ngẩng đầu lên, nở nụ cười ngọt ngào với Hạ Trì Uyển. Hai má lúm đồng tiền hiện rõ, quả nhiên là một cô bé đáng yêu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT