“Con đúng là chẳng làm mẫu thân bớt lo!” Thu di nương giận dữ nhìn Hạ Phù Dung. “Con không phải muốn giống Hạ Trì Uyển, trở thành một thiên kim tiểu thư đường hoàng, danh chính ngôn thuận sao? Hạ Trì Uyển có Vân gia làm chỗ dựa, còn mẫu thân thì chẳng có gì. Nếu muốn làm đích nữ, con phải lấy lòng Hạ Trì Uyển, khiến nó mở miệng, để phụ thân con nâng mẫu thân lên làm chính thất. Chỉ có vậy Vân gia mới không phản đối.”
“Nhưng mẫu thân, người chẳng phải cũng là nữ nhi của Vân gia sao? Tại sao ngoại tổ phụ chỉ giúp đỡ Hạ Trì Uyển, mà không giúp chúng ta chứ?”
Hạ Phù Dung bực bội hỏi. Mỗi lần đến nhà ngoại tổ, nàng đều nghe lời mẫu thân, tận sức lấy lòng từng người trong Vân gia. Nhưng bất kể nàng nỗ lực ra sao, người Vân gia vẫn chỉ yêu thương Hạ Trì Uyển mà không thèm quan tâm đến nàng.
“Đó chính là sự khác biệt giữa đích nữ và thứ nữ.” Thu di nương lạnh lùng nói. “Vân gia chỉ xem Vân Thiên Độ là nữ nhi, còn ta, Vân Thu Cầm, chỉ là kẻ không đáng được nhìn đến.” Nương thân của Thu di nương chỉ là một nha hoàn, nhân lúc tướng quân say rượu mà trèo lên giường, rồi sinh ra nàng.
“Cho nên, chỉ khi Hạ Trì Uyển hài lòng với chúng ta, Vân gia mới chịu buông tay, và cha con mới có thể nâng mẫu thân lên làm chính thất.” Thu di nương hiểu rõ điều này, nên bà luôn bảo Hạ Phù Dung làm thân với Hạ Trì Uyển, còn mình thì hết sức lấy lòng nàng, giữ hình tượng “di nương hiền lành” trước mặt Hạ Trì Uyển.
“Vậy mẫu thân định làm thế nào bây giờ?” Hạ Phù Dung dù căm ghét Hạ Trì Uyển nhưng vẫn cần thân phận đích nữ.
“Làm thế nào à?” Thu di nương nhìn nàng không mấy thiện cảm. Vân Thiên Độ đã mất bốn năm, bà phải mất từng ấy thời gian mới khiến Hạ Trì Uyển dần chấp nhận bà là di nương và Hạ Phù Dung là thứ tỷ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT