Tô Húc suy nghĩ một lát, càng nghĩ càng thấy Du Triệt nói có lý.
Dù từ nhỏ tới lớn, chuyện gì hắn cũng đều chia sẻ với chị gái, nhưng đúng là mấy chuyện nhỏ nhặt kiểu như sức khỏe, ăn uống... hắn thật sự không để tâm lắm. Bây giờ dù sao cũng là sinh viên rồi, nhiều khi còn phải giữ chút sĩ diện.
Trước khi đi, hắn vẫn không quên dặn dò lại lần nữa.
“Vậy cậu nhớ hỏi kỹ chị tớ có khó chịu gì không đấy. Nếu chị không khỏe thì gọi điện cho tớ. Tớ tiện đường ghé qua tiệm thuốc mua đồ, lát mang sang luôn.”
Tô Húc vừa nói vừa nhét chìa khóa vào túi, bước ra khỏi phòng, không hề nhận ra — điện thoại của mình vẫn đang nằm trong tay Du Triệt.
Cánh cửa nhẹ nhàng khép lại sau lưng, ánh đèn xanh lam từ màn hình điện thoại hắt lên gương mặt thanh tú của thiếu niên. Khóe môi hắn cong lên, nụ cười ngọt ngào xen lẫn nguy hiểm, như một cơn gió lạnh thổi qua giữa trưa hè oi ả.
Thật sự là đã gặp ngoài đời với Tô Húc rồi sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT