Hắn đưa bàn tay dính đầy máu ra dưới vòi sen, dòng nước lạnh xối mạnh lên từng ngón tay, mắt lại không rời khỏi Tô Từ, sáng rực như sói con lần đầu thấy lửa.
Cô sạch sẽ. Người sạch sẽ là có thể chạm vào.
Tô Từ nghi ngờ hắn hoàn toàn không hiểu cô đang nói gì, chỉ đơn giản là muốn được ở cạnh cô. Cô vươn tay tháo cúc áo khoác của Lục Vân Hách, người kia như bị kinh động, cả thân hình cao lớn co lại, lùi vào góc phòng tắm, vừa xấu hổ vừa luống cuống nhìn cô.
“Nghe lời, cởi bộ đồ bẩn ra đi.”
“Bẩn… bẩn…” Lục Vân Hách lặp lại như một đứa trẻ học nói.
Hắn cúi đầu, đưa phần áo đã cởi dở cho Tô Từ, môi nhợt nhạt khẽ mím, cả người run rẩy như bị lột đi lớp giáp cuối cùng.
Bộ đồ trên người giống như lớp vỏ bảo vệ, giờ bị cởi ra khiến hắn thấy mình trần trụi và lúng túng. Nhưng nếu nhân loại ghét hắn vì dơ bẩn, vậy thì… hắn chấp nhận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play