Chỉ tính riêng việc bạn học Tô nhiệt tình theo đuổi và tối qua còn liên tục gọi “chồng ơi”, thì cô ấy cũng không đến mức không nhắn lại một tin nào cho anh.
Có thể là do mạng chập chờn nên tin chưa gửi tới, hoặc cũng có thể cô ấy ngại ngùng chưa dám quay lại. Dù sao thì cửa phòng nghỉ của giảng viên cũng có dán bảng to đùng “Xin đừng làm phiền”.
Ôn Duật Lễ cúi mắt suy nghĩ một lát, bỗng dưng đứng dậy bước mấy bước rồi gõ lên bàn làm việc của thầy Hoàng.
“Chú Hoàng, lát nữa cháu còn tiết học, hộp bánh và sữa bò này phiền chú chuyển giúp đến cho sinh viên của cháu. Em ấy đến rất sớm, chắc không kịp ăn sáng.”
Thầy Hoàng lập tức cảnh giác, trợn mắt nhìn anh: “Sinh viên nào của cháu? Sao lại là của cháu? Lên lớp của tôi thì là học trò của tôi!”
“Còn ai vào đây nữa? Không phải cô bạn học Tô mà chú yêu quý đến mức phát bài đăng định lùi tuổi về hưu hai mươi năm còn gì?”
Khóe môi Ôn Duật Lễ cong lên, nụ cười nhàn nhạt hiện rõ chút khiêu khích và đắc ý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT