Bị vây quanh ở giữa là một thanh niên chỉ mới đôi mươi, nhìn không lớn hơn họ là bao, nhưng khí chất trầm tĩnh, toát lên vẻ tiên khí bồng bềnh. Đôi mắt anh ta không phải màu đen hay màu nâu, mà là một màu xanh xám không quá rõ ràng.
Khi nhìn vào đôi mắt ấy, phải nói sao đây… Cao cao tại thượng? Khó lường? …Đều không hẳn đúng.
Dù sao thì Tô Vũ Ninh cũng không dám nhìn thẳng vào đối phương. Cô rụt rè thu ánh mắt lại, chuyển sang nhìn chằm chằm vào những hoa văn trên thảm.
Thanh niên bỗng nhiên dừng bước, mọi người cũng theo đó dừng lại. Tiếng nói của Vạn Thịnh Bình cũng dần im bặt, ông ta nheo mắt nhìn về phía Tô Vũ Ninh.
Bị mọi người nhìn chằm chằm một cách khó hiểu, Tô Vũ Ninh thậm chí không dám thở mạnh.
“Hơi sinh đồng học, có chuyện gì vậy?” Mãi đến khi Vạn Thịnh Bình nhếch môi hỏi câu này, thanh niên mới lên tiếng, “Không có gì. Đi thôi.” Giọng nói dễ nghe, ngữ điệu bình thản.
Anh ta nhìn thẳng rồi bước đi, đám người kia cũng ồ ạt rời đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play