Lục Dương liền nhìn thấy phòng học C2-3 ở đằng xa, nhìn bên trong vẫn có giáo viên đang dạy, Lục Dương cũng không đi quấy rầy, hắn đem sữa bò đặt trên bồn hoa, rồi hai người đánh giá trường học này.
Trường học này rất nhỏ.
Thậm trí không bằng một phần mười trường cấp ba nhị trung Thanh Sơn.
Ở đây chỉ có một tòa dạy học, đoán chừng cả ba khối cộng lại cũng không hơn một nghìn học sinh, cũng đúng thôi, trường học này đã xây từ rất lâu rồi, mẹ của Lục Dương thời đi học cấp ba, cũng từng học ở trường này, nghe Tiền Vân nói, nơi đây vốn là nơi chôn cất người vô danh khi xưa, về sau thì được huyện khai phá thành trường học.
Bên phải với bên trái của tòa nhà dạy học có hai tòa khác, hẳn là một bên là ký túc xá cho học sinh, bên còn lại là nhà ăn, ở giữa thì có một cái sân, ngoài trừ hai cái rổ bóng rổ, thì không có gì thêm.
Nhìn tòa nhà dạy học thì đã sớm tróc sơn rồi, bởi vì bị ẩm ướt nên trên tường đã có chút rêu xanh, nếu như so sánh với mấy cái trường mới xây gần đây, thì quả thật rất tệ, cũng may ở đây có một nhà vệ sinh mới xây, nhìn đống gạch men ốp trên đường, Lục Dương chấm đây là điểm cộng duy nhất của ngôi trường này.
"Có phải nhỏ quá rồi không."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play