Biết rõ bản thân mình đuối lý, ông cũng không biết nói gì nữa.
Lần này, mấy ánh mắt trưởng bối nhìn Lục Dương không giống như trước, mới lên đại học, đã biết kiếm tiền, còn mở cửa hàng, mua một chiếc điện thoại mắc tiền như vậy, chỉ sợ bọn hắn lăn lộn cả đời, cũng chưa hẳn có thành tựu như vậy.
Lục Tú Quyên cảm thán nói ra: "Lúc nhỏ ta nhìn thấy đứa nhỏ Lục Dương này thập phần thông minh, không nghĩ tới, mới lên đại học đã làm chúng ta vui mừng."
Điền Vinh cũng mượn một câu thành ngữ nói:" Kim lân há lại là vật trong ao, một trận mưa gió liền hóa rồng, Lục Dương đã đi ra cái huyện Thanh Sơn nhỏ bé này, tương lai về sau của Tiểu Dương không thể hạn lượng."
Biểu đệ Điền Hâm cũng không chơi điện thoại nữa, chạy đến bên cạnh Lục Dương, lặng lẽ nói: "Biểu ca, cho mượn ít tiền đi"
"Không có, tiền anh đều đưa cho bố mẹ hết rồi."
Lục Dương trực tiếp cự tuyệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play