Chiếc đồng hồ đó được gửi đi sửa, ba ngày sau mới được gửi về.
Trước đây Diệp Mãn đã rất thích nó, bây giờ lại càng thích không thôi, lo lắng lại làm mất, cậu cất đồng hồ vào hộp, để cùng với những bảo bối khác của mình, đóng hộp lại, trong lòng an tâm hơn rất nhiều.
Giờ ăn sáng, Trì Giác chú ý thấy cậu không đeo chiếc đồng hồ anh tặng, tưởng lại có vấn đề gì, liền hỏi Diệp Mãn có cần gửi đi sửa lại không, hoặc mua một chiếc mới.
Diệp Mãn lắc đầu, không muốn nói mình sợ làm mất, trông cậu sẽ rất nhỏ nhen, bị Trì Giác hào phóng hơn hẳn, trong lòng chợt nảy ra ý nghĩ, vô tội nói: "Em không nỡ đeo đâu, dù sao thì... trong suốt thời gian dài như vậy, anh hai tổng cộng chỉ tặng em hai chiếc đồng hồ, hỏng rồi là không còn nữa đâu."
Trì Giác: "?"
Ai nửa đêm tủi thân như vậy ôm đồng hồ nói hỏng rồi, anh nói mua cho cậu cái mới, kết quả cậu liền bắt đầu rơi nước mắt, nhất quyết nói chỉ muốn cái này không muốn cái mới; lại là ai sau khi sửa xong thì vui mừng khôn xiết, hô to anh hai thật tốt chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT