Mưa rồi cũng sẽ tạnh, nước mắt cũng vậy.
Trong ký ức của Trọng Dương Hạ, nước mắt luôn được anh coi là biểu tượng của sự bất lực và yếu đuối, số lần anh khóc từ nhỏ đến lớn có thể đếm được trên một bàn tay.
Và trong cơn mưa này, dưới ánh mắt bình thản của Lâm Vũ Sinh, trong những lời nói bình tĩnh nhưng sắc bén hơn cả dao, Trọng Dương Hạ cuối cùng cũng hiểu ra.
Khóc là vì nỗi đau trong lòng đạt đến đỉnh điểm, cơ thể cần một lối thoát để giải tỏa. Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, cảm xúc của một người đầu tiên thể hiện ở đây, yêu cũng vậy, buồn cũng vậy.
Anh cảm thấy đau buồn, vì vậy anh đã khóc.
Trước khi đến tìm, Trọng Dương Hạ thực ra đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng, đã gặp bác sĩ tâm lý, đã uống thuốc ổn định cảm xúc, nửa đêm đã đứng đợi ở cửa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play