Quý Tích quả thật lớn hơn Lâm Vũ Sinh một tuổi, lại giúp đỡ hắn rất nhiều, một tiếng đại ca Lâm Vũ Sinh gọi rất cam tâm tình nguyện.
Hai ngày sau Quý Tích đã báo trước cho Lâm Vũ Sinh đừng đi tìm việc làm, cùng cậu đi ăn chực.
"Đại ca, chúng ta đi đâu ăn chực vậy?" Lâm Vũ Sinh đi theo Quý Tích vào một khu dân cư cũ.
Hai người trên đường thu hút không ít ánh mắt, chủ yếu là Quý Tích, dưới gầm cầu anh ta còn buộc tóc lên, chỉ cần ra ngoài,sẽ thả mái tóc như cây lau nhà xuống, che gần hết mặt, đội một chiếc mũ lưỡi trai đen, và còn đội thêm mũ áo khoác ngoài, cả người hoàn toàn không nhìn rõ mặt.
Lâm Vũ Sinh đã hỏi anh ta có giết người không, Quý Tích nói không, Lâm Vũ Sinh mới yên tâm.
"Đến nơi rồi cậu sẽ biết." Quý Tích ngẩng đầu nhìn một tòa nhà dân cư có bức tường đã hơi phai màu, "Đi, lên thôi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT