Gum•17
Toàn thân Kiều Linh như có điện chạy qua, từng sợi lông tơ đều dựng đứng lên phản đối.
Sắc mặt cô chẳng khác gì vừa nhai phải khổ qua, gượng gạo nói:
“Ba… không thể để anh con tự đến lấy sao? Ba còn tốt bụng múc thêm cơm cho ảnh đãi cả quán bar, ảnh không biết tự giác gì hết à?”
“Con nói kiểu gì vậy.” – Kiều Chí Văn cười cười, – “Anh con buổi tối bận rộn như thế, con còn bắt nó chạy tới à?”
“Sao? Lại giận nhau với nó à?”
“Cái gì mà lại!?” – Kiều Linh khổ không nói nên lời, thở dài mấy tiếng, lại sợ bị ba phát hiện điều gì rồi truy đến cùng, vội vàng né tránh:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play