Buổi tối.
Khi Ôn Chấp trở về, y phục trên người đã được thay mới, nhưng Thẩm Hựu vẫn nhìn thấy vết thương còn hằn trên tay anh.
Sắc mặt cô lập tức trầm xuống, vội bước tới kéo hắn ngồi xuống: “Bị thương nặng lắm à?”
Ôn Chấp nghiêm túc gật đầu, vẻ mặt uất ức ôm lấy cô như con thú cưng bị ức hiếp: “Nặng.”
Thẩm Hựu cau mày, đặt món đồ cổ đang cầm sang một bên, giơ tay kéo cổ tay hắn xuống, giọng vừa lo vừa giận: “Đã vậy còn nhúc nhích lung tung? Bôi thuốc chưa?”
“Ừm. Lần trước em nói, anh nghe rồi, giờ ngoan ngoãn bôi thuốc luôn.”
Trước kia anh lười, cảm thấy có thoa hay không thì cũng chẳng khác gì nhau. Dù sao bị thương quá nặng, cơ thể cũng sẽ yếu đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play