Thẩm Hựu không đưa xẻng qua: “Anh vẫn đừng động tay, vết thương còn chưa khỏi hẳn.”
Dưới quy tắc của vị diện, vết thương của anh cũng không hồi phục nhanh hơn người thường.
“Anh không dùng lực bên tay trái.” Ôn Chấp mỉm cười, tự mình nhặt lấy chiếc xẻng dự phòng cô để bên cạnh.
“Vậy anh đào nhẹ thôi, đừng làm hỏng đồ có giá trị đấy.” Thẩm Hựu nhìn thấy vết thương của anh không còn rỉ máu nữa thì yên tâm phần nào.
Dọn tuyết thì không sao, vì thời tiết lạnh nên tuyết khá tơi xốp. Đào xuống dưới là lớp đá vụn và đất, có thể thấy được nền đá nhân tạo của con đường cổ.
Trải qua bao năm, địa hình thay đổi, đến cả phiến đá cũng nứt vỡ, xô lệch.
Dạo này ăn nhiều, Thẩm Hựu coi như rèn luyện thể lực. Không đào được bao lâu, chuông báo cô cài sẵn đã vang lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT