Gặp được chuyện tốt như vậy, Thẩm Hựu tất nhiên là lập tức gật đầu đồng ý.
Chỉ là sắp đến Tết, mọi người đều đang nghỉ lễ, chuyện cụ thể phải chờ sang năm mới tính tiếp.
“Có thể mở mang tầm mắt, lúc nào cháu cũng sẵn sàng lên đường!” Thẩm Hựu mỉm cười chân thành.
Lời ông cụ nói, không chỉ đơn thuần là những bậc thầy phục chế, mà còn có cơ hội được tận mắt tiếp xúc với các cổ vật cấp bậc trấn quán chi bảo, mấy bảo vật mà bình thường chỉ có thể ngắm qua kính trưng bày, nay lại được nhìn tận tay, cảm nhận được thủ pháp chế tác thì là chuyện hoàn toàn khác.
Sau bữa cơm, Thẩm Hựu và Cố Thiệu Vũ ở lại nhà họ Từ ngồi thêm một lát, chủ yếu là uống trà và chơi cờ với ông cụ. Hai người họ chỉ biết chơi cờ caro, còn ngồi xem cờ vây thì cũng chỉ đến mức hiểu chút ít.
Thẩm Hựu từ sau khi vào nghề này mới biết nhiều đại lão trong giới đều thích cờ vây, nên cũng đã tìm tài liệu học, chơi online, nhưng trừ khi gặp mấy học sinh tiểu học mới tập chơi, còn lại thì chưa thắng nổi ván nào.
Cô tự đặt cho mình yêu cầu hiểu được là đủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT