Ngày trở về nước, vì phải làm việc với phía bảo tàng nên hôm nay Thẩm Hựu không còn tùy tiện như mấy hôm trước, chỉ cần quấn tạm áo phao, đeo khẩu trang, tóc không chải cũng có thể ra cửa.
Trời lạnh, cô mặc một chiếc áo giao lĩnh màu vàng nhạt theo phong cách Minh triều, bên dưới là váy mã diện màu trắng ngà dệt gấm mây. Đường viền chân váy thêu hoa cành quế rực rỡ, là đồ thủ công thật sự. Bên trong còn có áo giữ nhiệt và quần giữ nhiệt dày cộp, trang bị đầy đủ. Trên đầu đội chiếc mũ nồi thêu hoa – chính là “bản thể” mà cô thường gọi.
Khi đến sân bay Hải Thành thì trời mới tờ mờ sáng.
Cả đời Thẩm Hựu chưa từng trải qua cảnh tượng đón sân bay long trọng như vậy. Còn chưa bước ra khỏi cửa đã thấy một đám đông đứng chờ sẵn. Giáo sư Lý và phó viện trưởng Đồ đều đã có mặt.
“Thầy, sao thầy lại đích thân ra tận sân bay thế ạ?” Thẩm Hựu cười chào hỏi, “Lẽ ra phải là học trò đón thầy mới đúng, nào có chuyện thầy đón học trò.”
Giáo sư Lý liếc mắt nhìn sang mấy người phía viện Hải Thành, nhỏ giọng nói: “Trước khi tới đây, mấy ông già bọn thầy đã bàn bạc kỹ rồi, phải cẩn thận đề phòng họ tranh đồ.”
Bảo vật quý như thế, bảo tàng nào cũng muốn mang về trưng bày trong viện mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play