“Em không phải thánh nhân, em chỉ là... Tưởng Đạc.”
Cầu mà không được, không từ thủ đoạn thì sao chứ.
Tưởng Đạc xoay người rời đi, không tiếp tục nhiều lời.
Ở phía sau, Tưởng Tư Địch nói với anh: “Sói con, đừng quá đà, thích một người không phải hy vọng người ấy hạnh phúc hay sao, cậu đang làm cái gì thế.”
“Chị biết cảm giác trơ mắt nhìn người mình yêu, người mình che chở hơn mười năm rơi vào vòng tay người khác, còn phải mỉm cười chúc phúc là gì không?”
Tưởng Tư Địch không còn gì để nói.
Tưởng Đạc liếc cô, đáy mắt là một mảnh u ám:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play