Lực cánh tay của Tưởng Đạc rất mạnh, thân hình cũng cực kỳ nhanh nhẹn, chỉ với một sợi dây, anh cũng có thể leo được lên thuyền, nhảy qua rào chắn.
Nửa người phía trên của anh không mặc gì, màu da lúa mạch ướt nhẹp bọt nước, cơ bắp săn chắc, đường nét cũng mượt mà, tuyệt đẹp.
Anh thấy Lục U đỏ mắt, cứ mãi nhìn anh, bất mãn nói: “Vẫn còn tức giận à? Anh cũng nhặt về cho em rồi mà.”
Nói xong, anh liền đưa chiếc khăn lụa ướt đẫm cho cô.
Lục U giật lấy khăn lụa đập lên người anh, tức giận nói: “Khốn kiếp, anh bị điên rồi sao!”
Tưởng Đạc không hiểu kiểu gì, cho là cô còn đang tức giận vì suýt nữa mất chiếc khăn kia, nín nhịn xin lỗi: “Anh không biết là khăn mẹ tặng cho em, anh xin lỗi.”
Lục U quệt tay lên mũi, dùng khuỷu tay lau vội những giọt nước mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT