Lúc này Lục U mới thở phào nhẹ nhõm: “Cảm ơn cậu nha, anh Phi.”
“Cảm ơn gì chứ, cậu đừng vì chuyện này mà xa lánh cậu ta là được rồi.”
“Sao lại thế được, chỉ là tôi... cảm thấy mình không biết gì cả, có hơi khó chịu.”
“Không cần khó chịu, cậu ta chính là một con ch.ó già, đại đa số thời điểm đều tự mình giải quyết.”
“Cậu đừng nói anh ấy như vậy chứ.”
...
Sáng hôm sau, Hạ Minh Phi thấy Tưởng Đạc ở phòng làm việc, dường như cả đêm Tưởng Đạc không ngủ, vành mắt thâm đen, mặt lộ ra vẻ mệt mỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT