Thế nhưng, trong lòng Tưởng Đạc biết rằng mình và Lục U khác biệt rất lớn. Dù là bố mẹ ai, cũng khó lòng yên tâm khi con cái tiếp xúc nhiều với cậu.
Tất cả những gì cậu có thể làm hiện tại là tạm thời “không quấy rầy”, chôn chặt sự tốt đẹp ấy trong lòng, hi vọng một ngày nào đó tương lai sẽ nở hoa kết trái.
Tưởng Đạc vỗ nhẹ lên quả bóng, xoay người lên rổ, đưa bóng vào chính giữa.
Hạ Minh Phi giành được bóng, tay hơi lệch, cố ý ném bóng xuống cạnh chân Lục U.
Cậu giơ tay về phía cô bé, nhếch mép cười: “Này, Lục U, ném bóng qua cho tao với!”
Lục U chạy tới nhặt quả bóng, nhưng thay vì ném, cô cầm bóng chạy đến chỗ Tưởng Đạc, đưa cho cậu: “Nè, cầm lấy đi.”
“Cảm ơn.” Khóe môi cậu nhếch lên, nụ cười rạng rỡ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play