“Rồi rồi rồi, anh im lặng.”
Tần Mỹ Trân nói với Lục U: “Không sao đâu U U, đừng chơi với những đứa trẻ nói xấu người khác như Kiều Mỹ Vân. Chờ đến khi học tiểu học, con sẽ biết thêm nhiều bạn nhỏ. Đến lúc đó, nhất định sẽ có bạn nhỏ sẵn sàng tiếp nhận cả con và Tưởng Đạc.”
Lục U suy nghĩ một lúc, lập tức hiểu: “Đúng vậy, Kiều Mỹ Vân không chơi với bọn con thì con sẽ quen những người bạn mới. Đến lúc đó, con nhất định phải lựa chọn cẩn thận, bạn bè mới của con cũng nhất định phải chấp nhận Tưởng Đạc.”
Lục Vân Hải lại nói: “Với lại, vài năm nữa em trai của con cũng lớn rồi, con sẽ không bao giờ thiếu bạn bè.”
Lục U liếc nhìn Lục Ninh đang quấn tã, chán ghét nói: “Quên đi, thằng nhóc xấu xa này con còn lâu mới thích.”
Dường như thằng nhóc xấu xa cảm nhận được ánh mắt của Lục U, đưa tay ra, quơ lung tung trên không trung, như muốn Lục U ôm một cái.
Lục U không để ý đến nó, thế là thằng nhóc lại kêu y y a a.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play