Kiều Mỹ Vân được một vài người bạn đỡ dậy, rùng mình sợ hãi, không bao giờ dám lại gần Tưởng Đạc nữa.
“Lục, Lục U, cậu nhìn thấy chưa.” Kiều Mỹ Vân rưng rưng, vừa khóc vừa lên án: “Nó là kẻ xấu xa! Cậu còn muốn chơi với nó sao?”
“Tôi. . .”
Lục U thực sự bị biểu hiện vừa rồi của Tưởng Đạc dọa sợ, do dự không biết nên làm thế nào.
Vào lúc này, Vương Tùng Đào, người giỏi nhất và nổi tiếng nhất trong số mấy đứa trẻ bước ra, nắm lấy tay Lục U và kéo cô bé vào phe của bọn nó.
“Đừng chơi với nó nữa, chúng ta mau đi thôi.”
“Đúng thế, Lục U, đừng chơi với nó nữa, chúng ta vẫn chơi như nhau như trước vậy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT