“Cảm ơn.”
“Anh thích ăn gì?”
“Có thể ăn no thì đều thích.”
“Ồ, vậy anh cũng không quá kén chọn nhỉ.”
Tưởng Đạc chỉ muốn tiếp tục sống, nhưng thực tế ở hoàn cảnh hiện tại, cố gắng tiếp tục sống cũng không dễ dàng, nào còn tư cách kén cá chọn canh.
“Cảm ơn.” Cậu nhặt hết mẩu bánh quy vụn trong lòng bàn tay cô bé, rồi nghiêm túc nói cảm ơn: “Anh sẽ báo đáp em.”
“Báo đáp gì chứ, không cần, chúng ta là bạn mà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT