Trong mắt Thẩm Du, em trai cậu ánh lên vô hạn kính nể. Thẩm Cẩn không chỉ thuở nhỏ gia cảnh bất kham, đọc sách còn bị đồng học bắt nạt, quả thực là thiếu niên đơn thuần đáng thương đẹp nhất thiên hạ.
Duy nhất có thể sóng vai cùng Thẩm Cẩn, chính là Thẩm Quân với đôi chân bị thương không thể đến trường.
Diêu Mậu Lâm đương nhiên sẽ không trước mặt Thẩm Du mà nói em trai người ta không tốt, nhưng ánh mắt nhìn Thẩm Cẩn lại thập phần quỷ dị.
Chẳng lẽ Thẩm Cẩn bề trong bề ngoài không đồng nhất, nên Thẩm Du mới kính nể như thế? Ngoảnh đầu thấy Triệu Cẩm Nhậm cũng biểu tình như có điều suy nghĩ, Diêu Mậu Lâm bĩu môi, cảm thấy mình tự mình đa tình.
Thẩm Du và Thẩm Cẩn là anh em, đương nhiên ở chung vui vẻ, mà bọn họ nhiều nhất cũng chỉ là bạn bè, bị đối xử theo tiêu huẩn kép là lẽ thường.
Cố gắng an ủi bản thân, nhưng khi Diêu Mậu Lâm ngẩng đầu, nhìn Thẩm Du ôm ly sữa nóng ừng ực uống, rồi lại nhìn thức uống bình thường trong tay mình, hắn phát hiện hoàn toàn không thể thuyết phục chính mình.
“Cho cậu uống là tốt lắm rồi.” Triệu Cẩm Nhậm không có nội tâm phong phú như Diêu Mậu Lâm, tuy kinh ngạc Thẩm Cẩn chủ động mang đồ uống cho họ, nhưng cũng không đến nỗi… một lời khó nói hết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT