Sở Nghiêu thấy ánh mắt hờ hững của Kiều Lạc, dường như muốn vươn tay níu giữ điều gì đó, nhưng không ngờ Kiều Lạc lùi lại một bước, không chút lưu luyến rời đi.
“Anh Nghiêu, anh khách khí với bọn họ làm gì!”
Thấy Sở Nghiêu bị đánh, những người khác đều im lặng. Đến khi hai người rời đi, lúc này mới thúc giục nhau, liếc nhìn ánh mắt của Sở Nghiêu mà hành động.
“Đều không coi các anh em ra gì, hắn chính là đang đánh vào mặt chúng ta.”
“Được rồi.” Sở Nghiêu nhìn cái gọi là bạn bè "ngàn dặm xa xôi đến đây làm nền", không kiên nhẫn cau mày: “Các cậu tự chơi đi, tôi trả tiền.”
“Thế này thì chán quá.” Nghe Sở Nghiêu muốn trả tiền, tiếng la hét của mọi người dần nhỏ lại, nhưng vẫn có người không biết điều: “Chúng ta lát nữa còn muốn chuyển địa điểm…”
“Vương Trí Kiệt, câu đừng có được voi đòi tiên.” Tâm tư Sở Nghiêu đang rối bời, nghe vậy liền bực bội cắt ngang lời đối phương, không kiên nhẫn cầm lấy quần áo bỏ đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play