Kiều Lạc: Tôi coi cậu như huynh đệ, cậu lại muốn làm cha tôi?
Không thể hiểu được bối phận này, Kiều Lạc đối mặt với vẻ mặt kiêu ngạo lại có chút châm chọc của Thẩm Tinh Thước, nắm chặt tay báo cho mình phải bình tĩnh, duy trì hình tượng trước ống kính, sau đó cố gắng nặn ra một nụ cười.
"Phốc ——" Thẩm Tinh Thước bật cười, gương mặt sắc sảo ánh lên ý cười, chẳng thèm để tâm đến vẻ mặt ai oán của Kiều Lạc: "Khó coi quá đi."
Lại một lần nữa bị "đâm" trúng, Kiều Lạc nhe răng, nhìn nhìn đôi chân dài của Thẩm Tinh Thước, rồi lại nhìn chiếc áo sơ mi rõ ràng nhỏ hơn một cỡ của mình, trong chốc lát cảm thấy chẳng còn thơm tho gì nữa.
"Phỏng chừng hôm nay đi một đợt người, lại phải phân ký túc xá lại từ đầu rồi." Trêu chọc xong Kiều Lạc đang hậm hực, Thẩm Tinh Thước tùy ý liếc nhìn giường đệm đối diện, không chút tiếc nuối khi Tưởng Xán bị loại.
Hắn từ trước đến nay không phải người rộng lượng bao dung, tự nhiên không có chuyện người khác được nước lấn tới mà hắn vẫn tươi cười đối mặt, tượng đất còn có ba phần tính tình kia mà!
"Đúng vậy, đến lúc đó ký túc xá chắc chắn sẽ rất ồn ào." Kiều Lạc rất nhanh bị chuyển sự chú ý, sau đó chắp tay trước ngực nguyện cầu: "Hy vọng chúng ta vẫn có thể được phân vào một ký túc xá."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play