Không biết người em trai ở nhà đang sốt ruột dậm chân, Thẩm Tinh Thước vẫn ung dung thu dọn hành lý. Thiếu niên tuy sống có chút buông thả nhưng vẫn có chút thói ở sạch, tấm ván giường sạch sẽ lại bị lau đến ba lần.
"Trên đó có mọc cỏ đâu." Tưởng Xán nhìn Thẩm Tinh Thước ra vẻ, bộ dáng lau chùi ván giường cứ lặp đi lặp lại khiến cậu ta ngứa mắt.
"Không nói lời nào thì chẳng ai coi cậu bị câm đâu." Thẩm Tinh Thước cũng lười để ý đối phương, chỉ khi xác nhận ván giường đã sạch sẽ mới trải chăn đơn ra.
"cậu..."
"Mọi người đều là bạn cùng phòng, gặp gỡ đều là duyên phận!" Người hòa giải Kiều Lạc kịp thời ngăn cản Tưởng Xán chửi bậy, vẻ mặt tươi cười khiến người ta khó mà nói lời nặng lời.
"Duyên phận cái khỉ khô!" Thẩm Tinh Thước nhướng mày nhìn về phía Tưởng Xán, vẻ mặt kiêu ngạo như đang nói: cậu có thể làm gì tôi?
"Khốn kiếp, hai đứa mày!" Tưởng Xán tức giận đến quăng cửa mà ra, nhưng chỉ lát sau lại xám xịt chạy trở về. Tổ tiết mục vừa thông báo, quy định trong thời gian này không được ra ngoài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play