Thẩm Du giải thích đến mức mặt đỏ tía tai, còn những người khác thì lại xem trò vui mà chẳng bận tâm, dù là Thẩm Du có tính tình tốt cũng thấy không vui, cậu hầm hừ chống nạnh.
“Tiểu Du nhà chúng ta là tiểu cá chép vàng may mắn đấy, ai dám chọc tiểu cá chép vàng của chúng ta không vui chứ.”
Lâm Du Tĩnh cười xoa xoa đầu Thẩm Du, thằng bé mấy ngày nay được ăn uống đầy đủ, đôi mắt to tròn xoe càng thêm tinh anh.
“Hừ, ba ba, các anh và cả em trai nữa, đều chọc con không vui.” Thẩm Du dựa vào sự cưng chiều mà kiêu ngạo ngẩng đầu. Thấy hai người anh biểu cảm nghiêm trọng, cậu lập tức rón rén đưa ra yêu cầu: “Trừ khi mua trà sữa cho con!”
Món này cậu thèm đã lâu, nghe nói bên trong còn có trái cây và bánh ngọt nhỏ, đắt mấy chục tệ lận!
“Thằng nhóc này.” Thẩm Trường Canh suýt nữa nghĩ con trai út thật sự đang giận dỗi, nghe vậy thì buồn cười lắc đầu: “Mua! Đồ nhóc tham ăn.”
Được ba đồng ý, Thẩm Du vui vẻ rung đùi đắc ý, quả nhiên cuộc sống tốt đẹp phải do chính mình tranh đấu mà có.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT