Không chịu được việc bị làm tổn thương lòng tự trọng, nghĩ đến đống bài tập đang chờ mình mà cơm trong miệng cũng trở nên nhạt nhẽo.
Cố gắng hóp bụng, Thẩm Du bĩu môi húp trọn bát canh cá, cố tình lờ đi ánh mắt lo lắng đầy vẻ muốn nói lại thôi của ba mình. Mặc dù mùi thịt nướng thơm lừng bay khắp nơi, Thẩm Du vẫn buồn rầu nuốt hai miếng cơm cuối cùng, rồi vỗ vỗ cái mông ủ rũ lết vào thư phòng làm bài tập.
Thẩm Cẩn thấy vậy cũng đặt đũa xuống, nghĩ đến những tương tác giữa người anh tra và Kỷ Từ Sầm, cậu ta lo lắng đi theo sau. "Con ăn xong rồi."
Chỉ còn Thẩm Quân vẫn im lặng ăn canh. Khác với kiểu ăn như bão táp của Thẩm Du và sự dứt khoát của Thẩm Cẩn, Thẩm Quân làm gì cũng từ tốn, chậm rãi, hệt như tính cách điềm tĩnh của Lâm Du Tĩnh.
Thẩm Trường Canh tràn đầy tình thương nhìn Thẩm Quân, trái tim chai sạn cuối cùng cũng được xoa dịu đôi chút. Ba đứa nhỏ thì cũng có một đứa bình thường.
"Tiểu Quân à, ở trường đừng quá cố gắng." Thẩm Trường Canh nhìn đứa con trai toát lên vẻ trí thức, sợ con đi vào lối cực đoan nên khuyên nhủ. "Đôi khi cũng cần phải thư giãn."
"Lúc con đi học sao ba không nói vậy?" Thẩm Tinh Thước khoanh chân, nhìn ông ba "khuyên học" mà mắt suýt rớt ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT