Bị bộ dạng tinh quái của Thẩm Du chọc cười, đặc biệt là ngữ khí phản bác cực kỳ giống ai đó, Thẩm Cẩn nghiến răng kèn kẹt. Cậu cảm thấy anh trai ngốc nghếch biến thành thế này chắc chắn có liên quan đến Kỷ Từ Sầm.
Thẩm Du không ngờ miệng mình lại lợi hại như vậy, vui vẻ nhe răng cười nửa ngày. Đến khi liếc thấy vẻ mặt sắp tức điên của Thẩm Cẩn, cậu nhanh chóng im lặng, kìm lại khóe môi đang nhếch lên.
Thẩm Cẩn ấm ức im lặng, Thẩm Du cũng liếc mắt không nói gì. Hai anh em nhìn nhau dưới cái nhìn khổ sở của Thẩm Quân.
Bên trái thì thấy Thẩm Du vừa chột dạ vừa ấm ức, bên phải thì thấy Thẩm Cẩn mím môi giận dỗi. Thẩm Quân bất lực hít sâu, lục túi một lúc rồi lấy ra bánh quy nhét vào miệng cả hai.
Nghĩ đến bạn cùng bàn cũng đi cùng hướng với mình, Thẩm Du thường xuyên nghiêng đầu lén lút nhìn tình hình. Cuối cùng Thẩm Cẩn không chịu nổi, giơ tay kéo Thẩm Du vào giữa, lòng mới thấy thoải mái hơn nhiều.
"Tiểu Cẩn." Thẩm Du khó xử nhìn chỗ trống phía trước, lại nhìn ba người chen chúc, bĩu môi ý tứ ám chỉ.
"Chúng ta lớn rồi, có thể ngồi hàng ghế trước."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT