Khi Khương Trừng tỉnh lại lần nữa, hắn chỉ cảm thấy một cơn đau nhói ở sau gáy, mơ màng mở mắt thì thấy mình đang nằm trên mặt đất. Bên cạnh, một cô gái đeo khẩu trang đang cúi xuống nhìn hắn với vẻ lo lắng:
"Anh không sao chứ?"Khương Trừng mấp máy miệng: "Cô... là ai?"
"Em đi ngang qua, thấy anh nằm ở đây, đầu anh còn chảy máu nữa." Cô gái nói giọng trầm khàn, nếu không chú ý sẽ khó nhận ra đó là giọng của một cô gái. Cô tiếp tục: "Em đã gọi 120 rồi, xe cấp cứu sẽ tới ngay."Khương Trừng cố gắng nhớ lại tình huống trước khi ngất đi. Đột nhiên, hắn như nhớ ra điều gì, ngẩng đầu nhìn về phía chiếc xe. Xe vẫn còn đó, nhưng cửa mở toang, còn Lộ Tuyết Hy thì đã biến mất không dấu vết.
Hắn trợn mắt, cố gắng ngồi dậy nhưng vết thương sau gáy khiến hắn đau đớn. Cô gái vội giữ hắn lại:
"Anh đừng cử động mạnh.""Người trong xe tôi... Lộ Tuyết Hy đâu rồi?" Khương Trừng không chịu yên, gương mặt đầy hoảng loạn. [Nhân phẩm] của hắn đâu?!Cô gái lắc đầu: "Người nào? Khi em tới, xe đã mở cửa, không có ai khác." Rồi cô hỏi thăm: "Anh... bị cướp sao?"
Nghe nói không có ai, Khương Trừng cảm thấy bất lực. Hắn vừa làm được một việc lớn, vậy mà lại để đối tượng chạy mất? Đồng bọn! Lộ Tuyết Hy chắc chắn có đồng bọn khác!
Trong lòng đầy hối hận, nhưng hắn vẫn không quên cảm ơn cô gái trước mặt:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT