"Không cho mượn."
Trà Cửu thậm chí không thèm ngẩng đầu, chỉ chăm chú sắp xếp lại tài liệu trên bàn thực nghiệm.
Đối phương trong mắt tràn đầy khinh miệt: “Hạng mục của chúng tôi rất quan trọng, mỗi ngày đều phải báo cáo tiến độ lên cấp trên, một chút cũng không thể chậm trễ. Còn mấy người các cô, đến cái mã số chính thức của hạng mục còn không có, chỉ là mấy đề tài nhỏ lẻ, chờ chúng tôi dùng xong thiết bị rồi hãy tiếp tục cũng không muộn, cũng chẳng ai thúc giục các cô cả.”
Vì lý do bảo mật, Viên Phi Vân không đưa hạng mục nghiên cứu của Trà Cửu vào hệ thống đánh số công khai.
Thật ra, Tưởng Điềm Điềm cũng thuộc dạng tương tự, nhưng vì trước đó chưa áp dụng quy định bảo mật này, nên nghiên cứu về thuốc R của cô ta đã là chuyện ai ai cũng biết, cũng chẳng cần giấu diếm gì thêm.
Trợ lý của Trà Cửu tức giận bật dậy: “Nghe không hiểu tiếng người à? Chúng tôi nói là không cho mượn!”
Nam nghiên cứu viên dẫn đầu hoàn toàn làm ngơ, ngang nhiên ra lệnh: “Cái này, cái này, còn cái kia… Dọn hết đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play