Tang Vị Liên trò chuyện xong với Hà Minh về cảnh diễn, trở lại ghế ngồi thì Lộ Lâm và hai người kia đều đã quay lại.
Không đợi anh mở miệng hỏi, Uông Cố đã nhanh chóng giải thích: "Tôi và Thư Dung Dung trước đây là hàng xóm, hồi nhỏ cô bé cứ thích lẽo đẽo theo sau gọi tôi là anh. Vốn dĩ khi cô bé đến đoàn phim tôi đã dặn dò kỹ là đừng la lớn rồi, thế mà... suýt nữa gây ra xáo trộn."
"Trùng hợp vậy!" Dư Quang Hi là người hăng hái nhất: "Quản lý Uông nhà anh giàu vậy sao!"
"Kia, kia cũng không phải." Uông Cố hoảng chết khiếp, anh ta phải trúng số độc đắc thì mới có thể làm hàng xóm với gia đình giàu nhất Hoa Quốc chứ!
Thư Dung Dung cười khúc khích: "Anh trai em vừa nhìn đã thấy là mệnh đại phú đại quý rồi!"
"...Cầu xin em tha cho anh." Uông Cố chắp tay.
"Thật tốt, trước đây tôi cứ ngưỡng mộ mấy cặp thanh mai trúc mã nhà người ta. Nếu tôi có một cô em gái thanh mai trúc mã đáng yêu như vậy, tôi nhất định sẽ cưng chiều cô bé lắm." Dư Quang Hi nửa đùa nửa thật nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play