Lộ Lâm mắt trũng sâu, trong mắt chằng chịt tơ máu đỏ, như thể mấy ngày liền không được nghỉ ngơi đàng hoàng, cả người trông không có chút tinh thần nào.
Tang Vị Liên có một khoảnh khắc thậm chí cảm thấy, nếu trước đây Lộ Lâm có đôi tai dựng và cái đuôi vểnh lên, thì hiện tại tai và đuôi hắn chắc chắn đang rũ xuống.
Mím chặt môi, hai người nhìn nhau, không ai nói lời nào, cho đến khi cửa thang máy phát ra tiếng "tít tít" cảnh báo chờ đợi quá lâu.
Lộ Lâm cụp mắt xuống, đưa tay kéo lấy tay Tang Vị Liên.
Động tác này đối với người ngoài nhìn vào thì quá đỗi thân mật, Tang Vị Liên hoảng sợ, theo phản xạ muốn rụt tay lại vì chột dạ.
Lộ Lâm cảm nhận được, lông mày cụp xuống thấp hơn nữa, nhét chiếc túi đựng hộp cơm vào tay anh, rồi buông tay ra: "Anh nhớ ăn cơm nhé."
Tang Vị Liên còn tưởng hắn nói xong sẽ chạy đi, nhưng không ngờ, Lộ Lâm cố chấp đứng trong thang máy, không chịu nhúc nhích nửa bước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play