"A, đây là cái gì?" Quý Linh là người thích làm người khác vui lòng, người ta đã nhiệt tình mang tới thì làm sao cũng phải nếm thử.
Mặc dù thứ này trông hơi đen sì, nhưng chỉ cần không độc, thử một chút cũng được.
Nàng liền dùng chiếc nĩa nhỏ Đinh Phương đưa tới, xiên một miếng bỏ vào miệng: "Ngô? Ngon ghê…" Nói rồi, nàng lại gắp thêm một miếng nữa: "Đây là cái gì vậy, lúc mới ăn thấy còn giòn?" "Đặc sản quê ta đấy, ta cũng nhiều năm chưa ăn rồi.
Người bình thường có thể ăn không quen, nhưng ta lại rất thích món này." Đinh Phương cười, lại xiên thêm một miếng cho Quý Linh.
"Ngô ngô, đủ rồi, đủ rồi, hơi cay, ta đi trước đây, có việc thì gọi điện thoại nhé…" Quý Linh tay xách túi đồ ăn vặt đen sì không biết tên này, chạy chậm đuổi theo Lục Cảnh Hành đang sải bước ra ngoài.
Đôi chân dài của người ta, một bước bằng hai bước của nàng, nếu bị tụt lại thêm vài bước nữa, chạy chậm cũng không đủ, phải chạy nhanh mới kịp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT