cười nói, cũng đứng dậy đi theo hắn ra ngoài.
"Chẳng trách ta gửi tin nhắn ngươi trả lời ngay lập tức, xem ra ngươi thật sự không ngủ hả?"
"Ta xem một lát là ngủ mất rồi, lúc ngươi nhắn lại thì vừa đúng lúc tỉnh thôi..." Quý Linh phản bác.
Hai người vừa cười vừa nói đi đến phòng trị liệu.
Sau khi đi vào, có một nhân viên đang dọn dẹp, hắn đeo khẩu trang: "Lục Ca, ngươi đợi chút hãy vào nhé, bé con đi ngoài rồi, còn không ít đâu, cứ kêu mãi, cũng không biết có phải đi ngoài xong hết rồi nên đói bụng không..."
Lục Cảnh Hành lấy một cái khẩu trang ở cửa đeo lên: "Không sao, chính là muốn làm cho nó sạch bụng, ngươi không cho nó ăn gì chứ?"
Nhân viên cuối cùng cũng bỏ đồ vào thùng rác, đứng thẳng người nhìn Lục Cảnh Hành: "Vậy thì không có, ta cũng không biết gia hỏa này ăn gì nữa, trâu thì phải ăn cỏ chứ, chỗ chúng ta làm gì có?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play