"À, còn có chuyện như vậy à, mèo cũng thế sao? Đến chỗ các ngươi rồi, không phải là do các ngươi quyết định sao? Tách chúng nó ra thì chúng nó cũng nói được gì đâu, với lại nhiều mèo thế không phải cứ tùy tiện ghép đôi cho chúng nó là được sao?" thím nói với vẻ không hiểu.
"Dĩ nhiên không phải, mèo cũng có tình cảm, bọn chúng lang thang cùng nhau từ nhỏ, tình cảm đương nhiên rất sâu đậm, sao chúng ta có thể ích kỷ tách chúng ra chứ, suy nghĩ này của ngài là không đúng......" Quý Linh nói, giọng có chút mất hứng.
Lục Cảnh Hành mỉm cười với nàng, thầm nghĩ: nói thay lời ta, tốt lắm.
"Cô bé này, động vật thì biết cái gì, các ngươi muốn tách chúng nó ra, chẳng phải vài phút là chúng nó tìm được con khác sao, sao ngươi biết chúng nó không thể tách rời, lại còn không vui, có ai làm ăn buôn bán như các ngươi không? Ta tốt bụng đến nhận nuôi, các ngươi à, nuôi nhiều mèo hoang như vậy, cửa hàng này làm gì có lời, chẳng phải đều tốn tiền nuôi mèo hoang hết sao......" thím lẩm bẩm không ngừng, càng nói càng kích động.
"A di, chúng ta thu nhận mèo hoang là chúng ta tình nguyện, nên dù có thua thiệt, chúng ta cũng chấp nhận, vì vậy không phiền ngài bận tâm vấn đề này.
Hơn nữa, việc nhận nuôi mèo ở chỗ chúng ta đều phải xem duyên phận, cần khách hàng thích con mèo, dĩ nhiên cũng cần con mèo thích khách hàng mới được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play