Lục Cảnh Hành cười nhìn lại nàng: "Ta thể hiện rõ ràng vậy sao? Hôm qua còn cười Dương, hóa ra chính ta cũng mọi tâm tư đều viết hết lên mặt à?"
"Cũng không hẳn, nhưng dù sao ta cũng nhìn ra rồi, có chuyện gì thế? Tiểu Bì Hầu sao rồi?" Tiểu Bì Hầu thấy Lục Cảnh Hành và Quý Linh cười cười nói nói, không để ý đến nó, nó hơi sốt ruột, cứ luồn lên nhảy xuống trên ghế sa lon.
Lục Cảnh Hành quay đầu nhìn tiểu gia hỏa một lát, rồi quay lại nói với Quý Linh: "Tiểu Tôn nói người chăn nuôi kia gọi điện thoại cho hắn, bảo Tiểu Mẫu Hầu kia mang thai, nhưng vừa rồi ta hỏi Tiểu Bì Hầu, rõ ràng là nó không biết, nó tưởng Tiểu Mẫu Hầu bị bệnh......"
"Vậy ngươi nói cho nó biết không được sao?" Tịch Văn Tân thấy chuyện này có gì khó đâu.
"Chuyện này biết nói với nó thế nào, làm sao nói cho rõ ràng được, ngươi nghĩ nói chuyện với nó giống như nói chuyện với ngươi chắc?" Quý Linh cười liếc Tịch Văn Tân một cái.
"Ha ha, ta cũng thấy mơ hồ rồi, đúng vậy a, chúng ta nói nó cũng nghe không hiểu a......" Tịch Văn Tân cười ha ha, nhưng hắn không biết là, thật ra Lục Cảnh Hành đúng là có thể khiến Tiểu Bì Hầu nghe hiểu được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play