Lão gia tử vốn đang nằm, nhìn thấy Lục Cảnh Hành đến thì quả thực muốn ngồi dậy, Âu Dương đành phải cười đỡ hắn: "Đã nói là không lừa ngươi mà, đây không phải Tiểu Lục mà ngươi cứ nhắc mãi đã tới rồi sao…"
Lục Cảnh Hành cũng cười ngồi xuống ghế bên giường: "Gia gia, bây giờ người cảm thấy thế nào ạ?"
Lão gia tử nói chuyện còn chưa được lưu loát sắc bén lắm, nhưng nghe Âu Dương kể lại tình cảnh lúc ấy, xem bộ dạng này, lão gia tử như vậy đã được coi là hồi phục rất tốt rồi.
Hắn nói ú ớ: "Ta không sao, ta đỡ nhiều rồi, sao ngươi lại đến muộn thế? Có phải bận nhiều việc lắm không?" Tay hắn giơ lên, muốn nắm lấy tay Lục Cảnh Hành.
Lục Cảnh Hành lập tức khom người, nắm chặt tay lão gia tử: "Ban ngày ta có chút việc không đi được, lẽ ra phải đến thăm ngài ngay ban ngày, đến báo cáo với ngài một chút, ba mươi hai con mèo của ngài đều đã được sắp xếp tốt cả rồi, ngài yên tâm, hai con nhỏ cũng đã được bố trí tiêm vắc xin, ta sẽ chăm sóc chúng thật tốt, ngài cứ an tâm dưỡng bệnh ạ."
Lão gia tử nắm chặt tay hắn, gật đầu lia lịa, hắn nói chuyện không lưu loát, nên cũng hạn chế nói nếu có thể.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play