Tịch Văn Tân vẫn luôn ngồi trên ghế sa lon, suốt cả quá trình không nói một lời, chỉ yên lặng quan sát mọi việc diễn ra.
Đợi mấy cô gái cùng bạn trai họ ra khỏi cửa tiệm, hắn mới nhảy dựng lên, làm Lục Cảnh Hành đang ngồi trước bàn làm việc xem số liệu giật nảy mình: "A? Sao thế, à à, không sao, chúng ta về thôi…" Lục Cảnh Hành vội vàng buông biên lai trong tay xuống, Tịch Văn Tân không nói gì, hắn còn suýt nữa quên mất người sống sờ sờ này.
"Trời ạ, thật sự có người yêu Miêu Miêu như thế sao? Còn nữa, ngươi học thú y lúc nào vậy? Ta còn thấy mấy cái cờ thưởng bên ngoài kia, rất nhiều là cảm tạ ngươi, trời ơi, rốt cuộc ta đã bỏ lỡ cái gì?" Tịch Văn Tân khoa trương kinh ngạc kêu lên.
Lục Cảnh Hành cười ha ha một tiếng: "Ngươi hỏi nhiều quá, ta cũng không biết trả lời từ đâu." Tịch Văn Tân vẻ mặt không thể tin nổi: "Quan trọng nhất là, ngươi học thú y từ khi nào, mà làm bác sĩ sao có thể chỉ trong mấy năm mà kỹ thuật đã cao siêu như vậy, ngươi học chuyên sâu ở đâu thế?" Lục Cảnh Hành trong lòng không khỏi cười khổ, ngươi đúng là nói trúng tim đen, hỏi đúng trọng tâm rồi, nhưng thật sự xin lỗi, vấn đề này ta thật sự không có cách nào trả lời ngươi.
Hắn cười ha hả: "Ta học cùng một tiền bối, hai năm nay vẫn luôn cố gắng học tập, cũng không nói là kỹ thuật cao siêu gì, chỉ là học chút da lông mà thôi.
Còn câu hỏi lúc trước của ngươi là ‘thật sự có người yêu Miêu Miêu như thế sao?’, thì ta lại có thể cho ngươi câu trả lời hài lòng, thật sự có, mà lại rất nhiều." Tịch Văn Tân cũng không tin hắn chỉ biết chút da lông mà thôi, nhìn cả một bức tường cờ thưởng kia, còn có những lời bình trên mạng, anh em hắn quả thật là quá khiêm tốn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play