Bát Mao nhìn thấy Lục Cảnh Hành xuống xe nhưng không đi theo, lúc này thấy bọn họ cứ thế đi vào trong mà không để ý đến nó liền sốt ruột, nhảy lên cửa kính phía trước chỗ điều khiển hét lớn: "Meo ô… Còn có ta… Còn có ta…" Nó ở trong xe, người ngoài xe nói chuyện qua lại, căn bản không ai chú ý đến nó.
Bảo an đứng cách đó không xa nhìn thấy, chạy chậm lại gọi bọn họ: "Cái kia, sư phụ, con mèo của các ngài bị nhốt trong xe đang kêu đâu." Lục Cảnh Hành vừa quay đầu lại đã nhìn thấy Bát Mao đang trừng đôi mắt tròn xoe nhìn hắn, quai hàm bạnh ra tức giận: "Ta cũng muốn đi, mau tới mở cửa thả ta ra ngoài…" Dương Bội nhìn thấy Lục Cảnh Hành bấm mở cửa xe, lập tức cười híp mắt chạy tới, cửa vừa mở ra Bát Mao không thèm để ý hắn mà chạy thẳng về phía Lục Cảnh Hành: "Ai, ngươi cái đồ không có lương tâm, ta tới mở cửa cho ngươi, ngươi lại còn cho ta sắc mặt xem…" Bát Mao chạy đến cọ cọ bên chân Lục Cảnh Hành, rồi dẫn đầu đi phía trước mọi người.
Nhìn Bát Mao, những người này đều tròn mắt, tiểu gia hỏa này cũng quá biết điều đi.
Dương Bội đi theo phía sau lẩm bẩm, tiểu gia hỏa này sao lại không ưa ta như thế chứ.
Mấy người nhanh chóng đi tới nơi mèo con bị nhốt.
Phải nằm rạp xuống đất mới có thể nhìn thấy tiểu gia hỏa, đây là một tòa nhà bảy tầng, chỗ này là đường ống lắp thêm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play