Lục Cảnh Hành cười cười: "Không sao đâu, chỉ trầy da một chút thôi." Hắn nhốt con Alaska lai vào lồng chó.
Bảo nhân viên đến giờ thì cứ tan tầm.
Nhân viên nhìn dáng vẻ phong đạm vân khinh của lão bản, biết không có chuyện gì nên cũng tản ra.
Dương Bội từ bên ngoài chạy vào, thấy Lục Cảnh Hành, lập tức kéo hắn qua, nhìn trái nhìn phải: "Ngươi không sao chứ? Ngươi không sao chứ? Thấy video ta sợ chết khiếp."
"Làm gì có khoa trương như vậy, ta không sao, ta có thể bị gì chứ." Lục Cảnh Hành nhìn vẻ mặt căng thẳng của Dương Bội, trong lòng hơi cảm động.
"Gọi điện thoại cho ngươi không được, chẳng biết tình hình thế nào, ta vừa xong một ca phẫu thuật, Tương Vũ báo cho ta biết, ta liền tranh thủ chạy đến đây." Dương Bội buổi chiều vẫn đang phẫu thuật, nếu không đã sớm chạy tới rồi.
"Ta thật sự không sao, con chó kia ta còn mang về đây này, Ngươi đến xem đi." Lục Cảnh Hành dẫn Dương Bội đến trước lồng chó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT