Hổ Ban không chỉ nằm xoài thẳng cẳng trên nhánh cây, trên người còn rơi rụng vài chiếc lá.
Giữa màn đêm tăm tối, chỉ có đôi mắt ấy là sáng ngời có thần.
Với góc độ này, tư thế này, thảo nào vừa rồi Lục Cảnh Hành hoàn toàn không phát hiện ra nó.
Mấu chốt là Hổ Ban còn không hề nhúc nhích, nếu không phải mèo con của nó kêu lên, hắn thật sự không thể phát hiện ra nó.
"Meo nha...
Meo nha..." mèo con tiếp tục kêu, lần này nghe vô cùng đáng thương.
Dường như đang hỏi: Mẹ ơi sao mẹ không để ý tới con!?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT