Đúng vậy, Lục Cảnh Hành gật đầu, khẽ cười: "Ai, nếu như tất cả những người nhận nuôi đều như thế này, vậy thì thật là quá tốt rồi." Đáng tiếc là, nhiều khi cũng không như ý người mong muốn.
Nhưng mà, có thể gặp được trường hợp như thế này, cũng đã khiến người ta rất cảm động.
Càng không cần phải nói bọn họ một chuyến này còn nhận nuôi nhiều chó như vậy.
Lục Cảnh Hành trở về tiệm, cảm thấy hậu viện lập tức trống đi không ít.
Ngày thường, đẩy cửa hậu viện ra, đám chó liền sẽ sủa ầm lên, ồn ào náo nhiệt.
Bây giờ cảm giác vắng vẻ hơn hẳn.
Tôn Sùng Võ dạo một vòng các nơi, mừng rỡ nói với Lục Cảnh Hành: 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play