Sao lão bản lại làm nghề mộc thế kia! Làm còn rất tốt nữa chứ! Ha ha, thú vị thật, đây là đang làm cái gì thế.
Nhìn có vẻ giống như đang làm nhà ở nhỉ? Lão bản thật sự là đa tài đa nghệ.
Lục Cảnh Hành không thấy buổi phát sóng trực tiếp, đang vùi đầu miệt mài làm việc.
Ngược lại, Dương Bội thỉnh thoảng giúp hắn đưa vài dụng cụ, phụ giúp một tay, còn có lúc rảnh rỗi trò chuyện đôi câu với bọn họ: "Ha ha, chúng ta đang làm phòng cho mấy con mèo nhỏ......" Mèo nhỏ? Lại có mèo nhỏ mới sao!? "Đúng vậy, có một lứa mèo mới sắp tới......" Oa tắc, vui quá! Ta đang ở Lũng An đây! Ta đến ngay đây!
Dương Bội vội vàng xua tay, cười nói: "Chưa có đâu, bây giờ vẫn chưa đến, chúng ta hiện tại chỉ đang làm công việc chuẩn bị thôi, mèo phải một lát nữa mới đến được." Vả lại, cho dù mèo có đến, bọn họ cũng không thể tương tác được.
Bởi vì lứa mèo này ít nhiều gì cũng đều bị thương, có vài con thậm chí còn rất nghiêm trọng.
Lúc này vì chưa có cách nào vận chuyển mèo tới, nên Tôn Sùng Võ vẫn luôn trông coi ở bên đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play