"Được." Dương Bội nghĩ lại cũng cảm thấy vậy, gật nhẹ đầu: "Vậy ta sẽ sắp xếp lại các cuộc phẫu thuật đã hẹn phía sau." Hắn cảm thấy tốt nhất mình nên hoãn lại một chút, dạo gần đây hắn không muốn thực hiện phẫu thuật cho lắm.
Lục Cảnh Hành ừ một tiếng, vỗ vỗ vai hắn: "Không cần căng thẳng, còn có ta đây, ngươi cứ nghỉ vài ngày, thấy ổn rồi hẵng làm tiếp, không sao cả." Chờ Quý Linh tan học tới, Lục Cảnh Hành cũng đã thu dọn xong các loại công cụ.
Lồng lưới các thứ, đều đã bỏ lên xe.
Quý Linh nghe chuyện hồi chiều, cũng theo đó an ủi Dương Bội một lúc.
Thấy cảm xúc Dương Bội vẫn không tốt lắm, Quý Linh nghĩ ngợi: "Hay là, hai ngươi cùng đi đi?" Bất kể là tìm mèo, hay là đi đặt lồng bắt mèo, hai người giúp đỡ lẫn nhau, tóm lại hiệu suất sẽ cao hơn một chút.
Rồi Quý Linh lại nói nhỏ với Lục Cảnh Hành: "Con Mạn Cơ Khang này vẫn còn trong tiệm, Dương Bội cứ chốc lát lại đi xem một chút, chốc lát lại đi xem một chút, ta sợ hắn nhìn nhiều lại càng không thoát ra được." Chi bằng đưa hắn ra ngoài giải khuây một chút, dù sao cũng có thể làm dịu cảm xúc phần nào.
Lục Cảnh Hành sảng khoái gật đầu, thấy cũng được: "Vậy, cùng đi nhé?" Dương Bội do dự một lát, cũng đồng ý: "Vậy được rồi...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play