Trình Như Lan bị anh ôm chặt vào lòng, cả người cứng đờ không dám nhúc nhích, sợ bị anh phát hiện cô vẫn chưa ngủ, nếu không cảnh tượng này thật sự quá mất mặt.
Nhưng Trình Như Lan không biết, từ lúc cả người cô cứng đờ thì Chu Mãn Duệ đã phát hiện cô còn thức, chỉ là không vạch trần cô mà thôi.
Trình Như Lan cảm giác bị hơi thở của anh bao vây lấy cơ thể cô, hơi thở của anh phả lên tóc, ngay lúc cô đang nín thở, đột nhiên có cảm giác có thứ gì mềm mại hôn nhẹ lên trán cô, ngay lúc cô tưởng rằng anh sẽ tiếp tục, định giả bộ tỉnh lại thì phát hiện anh chỉ hôn một chút, sau đó ôm chặt cô rồi không làm gì nữa, rất nhanh đã truyền đến tiếng ngáy nhè nhẹ khi anh chìm vào giấc ngủ.
Lúc này Trình Như Lan bị hành động của người này làm rối loạn, tim cô đập thình thịch, thình thịch không ngừng.
Giờ cô có thể khẳng định anh thật sự có ý với cô, chứ không phải thích nguyên chủ.
Trong lòng cô tự hỏi rốt cuộc cô có thích anh không, nói thật, lúc nãy khi anh hôn cô, trong lòng cô không có chút xíu cảm giác bài xích nào, hơn nữa lúc này nằm trong lòng anh, cô cảm thấy rất an toàn, mùi hương trên người anh cũng rất dễ chịu, làm cô có chút không muốn xa rời.
Hơn nữa cô còn nhớ rõ lần đầu tiên nhìn thấy anh thì cô đã si mê vẻ ngoài của anh rồi, bởi vì anh quá phù hợp với hình tượng nam thần trong lòng cô, ngũ quan mạnh mẽ anh tuấn, giọng nói trong trẻo, giống như âm thanh của ngọc thạch.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play