Chu Mãn Duệ ý vị thâm trường nhìn cô một cái, tựa hồ muốn nói, trước kia mang về mấy thứ này không phải là cô mang đi thì ai mang đi.
Trình Như Lan muốn phản bác, vốn dĩ không phải cô, là nguyên chủ, bỗng nhiên tỉnh táo lại, im lặng không nói.
Mà lúc này, Chu Mãn Duệ bỗng nhiên hỏi: “Cô ăn cái này không?”
Anh chỉ chỉ chocolate trên bàn.
Như Lan vừa thấy là chocolate, không ngờ anh có thể bỏ ra đến như vậy, cũng coi như khá dụng tâm với bọn trẻ, nhưng cô đoán có lẽ tụi nhỏ ăn không quen hương vị này, quả nhiên là thế.
“Không ăn, miễn cho có người nói tôi tranh ăn với trẻ con.” Như Lan ngạo kiều đáp.
“Nếu cô không ăn, bọn nhỏ cũng không thích cái này, vậy thôi để tôi ném đi.” Chu Mãn Duệ cố ý nói.
“Anh đúng là đồ bại gia chi tử, mua đồ đắt như vậy xong muốn ném đi, anh nhiều tiền không có chỗ tiêu sao!”
Như Lan nghe thấy anh nói muốn ném chocolate, vội vã kêu lên.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT